Là Phật tử chân chính phải nên đọc...cần đọc.
Rất đáng khen cho người viết...
Thực tế nhiều nơi đã xảy ra đúng như bài viết.
Cũng nên nhắc lại trước 1975, Việt Cộng (VC) đã thành công trong việc gài cấy Đặc sứ Cộng sản trong các chùa chiền ở miền Nam, để điều khiển, và gây chia rẽ trong giáo hội Phật Giáo Miền Nam. Xách động Phật tử miền Nam Việt Nam chống đối chính quyền đương thời. VC đã thành công trong việc lợi dụng lòng tin của người Phật tửđể mưu cầu thế lực chính trị của họ.
Chính sách "bình mới rượu cũ" một lần nữa lại đang được CS áp dụng với tín đồ Phật tử tại hải ngoại.
Trong hai thập niên từ năm 1975 đến năm 1995, Việt Cộng đã thành công phần nào trong chính sách đàn áp các thế lực chống đối ở trong và ngoài nước. Trong thì chúng dùng AK, ngoài thì dùng chính sách chia rẽ, phân hoá, gây nghi ngờ trong Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại (CĐNVHN), đặc biệt là làm yếu đi thế chính trị của GHPGVNTN (Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất) cùng các thế lực tôn giáo chống Cộng khác mà chúng cho là có thể ảnh hưởng đến chế độ cai trị của chúng.
Từ kết quả thành công nầy, chính quyền VC đã không ngần ngại tung ra hải ngoại hàng ngàn "Cán Bộ Đầu Trọc (CBĐT)" màchúng ta hay gọi là "Thầy Tu Quốc Doanh" nhằm hai mục đích chính:
I. Áp dụng chiến thuật "Biển Chùa": Trong thời chiến, chúng áp dụng chiến thuật "Biển Người" cho mục đích xâm lăng, cướp đoạt miền Nam VN thì bây giờ chúng áp dụng chiến thuật "Biển Chùa", xây thật nhiều chùa nhằm chia cắt, và lấy đi thế lựcủng hộ của CĐNVHN (Cộng Đồng Người Việt Hải Ngoại) đến các thế lực tôn giáo chống đối.
II. Xây dựng một hệ thống kinh tài qui mô: Mục tiêu là nhắm vào lòng tin của tín đồ Phật tử trên khắp nước Mỹ, Úc Châu, và Châu Âu là những vùng có mật độ "Việt Kiều" cao. Những vị Việt Kiều cao niên được coi là những "con mồi ngon" nhất của chúng.
Chúng đã thành công rực rỡ trong hai mục đích trên. Đơn giản, trong các ngôi chùa được xây sau 1975 tại hải ngoại, hầu hết các thầy nay đã già yếu và cần người thay thế. VC đã biết và đã huấn luyện người của chúng để chuẩn bị thay thế các thầy từ lâu. Hầu hết những ngôi chùa Việt Nam ở hải ngoại đều bị tụi CBĐT này; trước hết là đến xin vào tu trong những chùa này. Kế đến là tìm hiểu tình hình rồi tìm cách gây chia rẽ Phật tử (ban trịsự). Cuối cùng là chiếm đoạt ngôi chùa khi vị tu si chủ trì khuất bóng.
Ngoài ra chúng ào ạt xây chùa to nhỏ khắp nơi, bành trướng mạng lưới kinh tài của chúng. Thành ra hầu hết những ngôi chùa Việt Nam ở hải ngoại đều bị tụi CBĐT này khống chế.
Vụ Xì Căn Đan* của tên CBĐT Lê Tiến ở Utah. thật ra không có gì lạ cả mà là đã và đang xẩy ra trong hầu hết những ngôi chùa này. Quí vị có thể tự mình chứnh minh chuyện nầy bằngcách quan sát rằng hầu hết những ngôi chùa VN ở hải ngoại đều có những nét đặc thù và hiện tượng sau đây:
1. Sư (CBĐT) được xuất cảng từ Việt Nam (made in VN, thuộcGHPGVN (Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam)). Lai lịch bất minh. Biện hộ quanh co, hoặc tìm cách né tránh khi bị hỏi về vấn đề này (bị Phật tử để ý và điều tra lý lịch).
2. Các chùa này hay tiếp nhận những sư (CBĐT) đi “công tác từ VN”.
3. Hay đi về VN. Lúc ở hải ngoại thì rất thường hay liên lạc với VN (để nhận chỉ thị??? hoặc có thể báo cáo những nhân vật nào có tư tưởng đối nghịch với đường lối của CS để theo dõi??? hay báo cáo tổng kết chi-thu để chia chác tiền bạc???).
4. Phần lớn những CBĐT nầy là thanh niên hoặc trung niên, khoảng từ 20 - 45 tuổi. Cán bộ già thì ít hơn nhiều. Có lẽ không có sức làm tiền nhiều như tụi trẻ.
5. Hầu hết chúng là người miền Trung Việt. Nhiều nhất là từQuảng Nam, Bình Định, Phú Yên, Thừa Thiên. Phần lớn được tuyển chọn (recruit) vào tổ chức của chúng khi thành viên khoảng từ 10 - 14 tuổi. Xuất thân thường là nhà rất nghèo.
6. Nếu chùa do người khác xây dựng nên thì chúng luôn luôn tìm cách len lỏi vào, gây và củng cố thế lực bằng cách mang thêm người của chúng vào, và cuối cùng là dẹp ban trị sự (hay ban trị sư!!!) để đoạt lấy quyền hành, thao túng hoạt động và tài chánh.
7. Chúng rất niềm nở và ngọt ngào đối với những con mồi (tín đồ) của chúng. Một khi đã bắt liên lạc, và lấy được địa chỉ và sốđiên thoại là chúng sẽ "ám" (liên lạc, xin tiền, giả bộ tìm cách giúp đỡ trong việc cúng kiếng, cầu siêu, cầu phước...) người đó đến cùng.
8. Rất rành việc cúng quảy, cho bùa phép để làm ăn, cách thức cúng kiến để cầu thọ, trừ tà... Điều này dễ hiểu bởi vì chúng được đào tạo từ một trường phái mà ra (VC, GHPGVN của VC).
9. Có rất nhiều trường hợp trong chùa nam (có các thầy trẻtrung) xuất hiện các ni cô trẻ (nữ cán bộ? nữ hộ lý?). Những ni cô trẻ này phần lớn là mượn danh "BÀ CON" của "thầy trù trì" đến tạm trú.
10. Thường thường chúng bắt đầu "lập nghiệp" bằng cách mua một căn nhà nhỏ, lập chùa (nhiều trường hợp không có giấy phép), dùng chùa nhỏ nầy làm bàn đạp gây quỹ, kiếm tiền để xây chùa hợp pháp và lớn hơn.
11. Xây chùa lớn bằng vật liệu từ Việt Nam.
12. Thường xuyên quảng cáo chùa qua báo chí. Đôi khi chúng hùn hạp nhau quảng cáo trên một trang (chi phí quảng cáo thấp hơn).
13. Phát động rất nhiều hoạt động (ca nhạc, cắm trại...) nhắm vào giới trẻ ham vui dễ tin, dễ tánh để gây quỹ. Thường là mượn cớ cứu trợ người nghèo ở Việt Nam, đặc biệt là trẻ em mồ côi (làm tín đồ dễ động lòng hơn, rút hầu bao nhiều hơn).
14. Những CBĐT này thần sắc phần lớn không được thiệnlương cho lắm (mặt mũi lờ đờ, gian xảo). Cũng dễ hiểu thôi là vì chúng được đào tạo từ một tổ chức bất lương, nhằm mục đích lường gạt người. Thế nên nét gian xảo (tâm bất chính) không khỏi bị lộ diện.
15. Tụng kinh ê a và lớn. Nếu chùa hợp pháp thì chúng thíchgắn loa trong chùa để tiếng tụng được to hơn, uy thế hơn.
16. Nếu quí vị để ý sẽ thấy chúng tích trữ nhiều phimảnh (movie) để giải sầu sau một ngày làm việc (kiếm tiền) mệtmỏi.
17. Nếu trong một khu vực có nhiều chùa của chúng thì chúng sẽliên lạc làm lễ khác ngày, tạo điều kiện cho Phật tử có cơ hội đi chùa nhiều hơn, cúng chùa nhiều hơn.
Thưa quí vị, tôi là một người yêu Phật Giáo. Yêu nét hiền hoà, thân mến của ngôi chùa Phật Giáo. Yêu hình ảnh dễ thương của tín đồ Phật Giáo khi đi viếng chùa. Và tôi yêu vô cùng cái triết lý tuyệt vời này của ngài Tất Đạt Đa. Tôi vui mừng khi thấy CĐNVHN, mặc dầu quay cuồng trong thế giới đầy vật chất này, vẫn không quên văn hoá VN, vẫn không quên tìm cách tu tâm, dưỡng tính theo lời Phật dạy. Nhất là đã bỏ công sức, tiền tài rất nhiều để làm công việc hoằng hoá Phật Giáo (xây chùa, làm công quả...). Thế nên tôi viết bài này, không phải để phỉ báng chùa chiền, và những tu sĩ Phật giáo chân chính, mà là tìm cách vạch trần âm mưu, và mục đích của Việt Cộng đã làm thoái hoá đi nền tảng Phật Giáo VN, làm xấu đi hình tượng đẹp của những bậc chân tu, làm ô uế đi hình ảnh trang nghiêm, hiền hoà, thanh đạm, dễ thương và nhất là vô chính trị của ngôi chùa VN.
Chúng ta, nếu muốn diệt đi lũ VCĐT này thì phải diệt đi động lực và mục đích chính của chúng . Mà động lực mạnh nhất là gì? Thưa quí vị, đó chính là "TIỀN HOẶC TÀI CHÁNH". Theo thiển ý,nếu chúng ta biết hoặc nghi ngờ một ngôi chùa nào đó có CBĐT khống chế, thì xin quí Phật tử cắt đứt mọi liên lạc, hoặc ủng hộđến ngôi chùa đó . Đồng thời thông tri cho quí đồng hương trong địa hạt để chúng ta có thể đoàn kết cật lực điều tra, bứng gốc rễcủa chúng đi. Nếu chúng ta còn nữa nghi nữa ngờ thì cũng nên dè dặt trong việc cúng dường. Mặc dầu việc cúng dường tam bảo hay xây chùa là tốt đẹp, là việc nên làm trong công cuộchoằng dương Phật Pháp. Nhưng nếu chúng ta "cúng" không đúng chỗ (cúng cho CBĐT) thì sự cúng dường này gây ra tai hại cho Phật Giáo còn nhiều hơn là không cúng.
Ngoài ra, tác giả cũng xin tha thiết yêu cầu quí Phật tử, quý thầy ngưng hoặc gia giảm việc nhờ cậy (rước) các sư từ VN, hoặc có lai lịch bất minh đến chùa của mình để giúp đỡ trong việc lễ nghi, cúng kiến. Nếu chúng ta thiếu thầy làm lễ thì cũng xin cố gắng "liệu cơm gắp mắm" tự túc. Không nên rước cọp vào nhà (chùa)bằng cách đem bọn CBĐT vào trong chùa của mình.
Bài viết này chỉ nói lên thiển ý của tác giả được tích lủy qua nhiều kinh nghiệm giao tiếp với những tập đoàn sư VC. Tác giả, bản thân cũng là một Phật tử, rất là không muốn làm tổn hại đến niềm tin, tín ngưỡng của bất cứ quí Phật tử nào. Chỉ hy vọng đóng góp chút kiến thức cho CĐNVHN nhằm củng cố lại nền móng Phật Giáo VN ở hải ngoại mà VC đã hủy hoại đi quá nhiều. Tác giả cũng tha thiết yêu cầu quí vị Phật tử đồng hương để tâm đến những con buôn tôn giáo này (CBĐT) khi quí vị ra sức cho chùa chiền, cúng dường tam bảo, đặc biệt là những ngôi chùa không có ban trị sự.
Kính bút.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Cư sĩ Minh Hiền
* Thế danh (của thầy trụ trì) Lê Nhật Tiến – Pháp Danh Thích Nhuận Thành, tự Thích Minh Tín.
Vụ thầy tu hiếp dâm trẻ em ở chùa Từ Vân, TP Cam Ranh, Khánh Hòa: Đừng đùa với pháp luật và đạo lí!
Vụ việc được nhiều tờ báo đưa tin với những tình tiết cụ thể. Bản thân ông thầy chùa này cũng thừa nhận. Hội Phật giáo TP Cam Ranh đã đuổi “Thượng tọa” Thích Thông Anh (tức Nguyễn Nhanh) ra khỏi chốn tu hành. Vậy mà… chỉ hơn một tháng sau bỗng nhiên, ông thầy tu này lại được “minh oan”?…
Sự thật hiển nhiên không thể chối cãi!
Hành vi hiếp dâm cháu Huỳnh Thị Kim Kh (sinh ngày 1/9/1994) từ lúc cháu 13 tuổi trú thôn Tân Sơn 2, xã Thành Hải, TP Phan Rang – Tháp Chàm, tỉnh Ninh Thuận, được thể hiện tại nhiều chứng cứ sát thực.
Đó là đơn tố giác của bà Phan Thị Hà (mẹ cháu Kh) gửi Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Ninh Thuận, được cơ quan này cho cháu Kh đi giám định pháp y và sau đó, ngày 5/1/2010 bà Hà gửi tiếp đơn đến Phòng CSĐT tội phạm về TTXH Công an tỉnh Khánh Hòa. Theo cháu Huỳnh Thị Kim Kh, hành vi hiếp dâm của “sư phụ” không chỉ diễn ra vào đêm 26/12/2009, khi cháu đã về Phan Rang – Tháp Chàm đang lo toan việc học hành thì “sư phụ” bất ngờ gọi ra để hoan lạc, mà trước đó, từ năm 2007 – 2008 ông thầy chùa này đã nhiều lần hiếp cháu. Vụ việc bị bại lộ, Thượng tọa Thích Thông Anh sai 4 đệ tử gồm: Thích Giác Quốc, Thích Giác Không, Thích Chúc Kỹ, Thích Chúc Lạc cầm 200 triệu đồng của Thích Thông Anh vào tận nhà gặp cha mẹ cháu Kh để thương lượng. Hôm sau đích thân sư Thông Anh đến nhà luật sư Hứa Thanh Ka, là người trợ giúp pháp lí cho cháu Kh, van xin và hứa với luật sư “từ nay lo tu hành chứ không giở trò đồi bại nữa”. Luật sư Ka thương tình, lấy lời dạy của cha ông “đánh kẻ chạy đi chứ không đánh người chạy lại” mà thuyết phục ông Minh, bà Hà nhận tiền và rút đơn tố giác. Phật tử Phạm Minh Công (sinh năm 1928), pháp danh Trúc Thành, thường trú tổ dân phố Linh Xuân, phường Cam Linh, TP Cam Ranh, nơi có chùa Từ Vân, bức xúc: “Cách đây mấy năm, khi tôi còn là thành viên Ban Đại diện của chùa, đã nhiều lần nhìn thấy Thích Thông Anh có hành vi sàm sỡ với phật tử là phụ nữ trẻ. Tôi góp ý nhưng ông ta không nghe, còn chửi tôi. Có một lần thấy nhà sư đưa gái vào phòng riêng, giở trò bậy bạ, tôi đạp cửa xông vào bắt quả tang, chửi cho một trận và từ đây, tôi từ bỏ chức danh thành viên Ban Đại diện và không bao giờ đặt chân đến chùa Từ Vân nữa”.
Hành vi của Thích Anh Thông còn được chính ông ta thừa nhận trong cuốn băng ghi âm cuộc đối thoại giữa ông và cháu Kh: “Thầy (Nhanh) không giữ cho con thì con có chửa lâu rồi”… “Sư phụ (Kh) bảo con còn con nít mà sư phụ hiếp dâm con hoài”… “Con về cố gắng học hành và giữ gìn bản thân”… “Đời con gái của con, sư phụ lấy hết rồi, còn gì nữa đâu mà giữ”. Tường trình gửi Hội Phật giáo tỉnh Khánh Hòa, Thích Thông Anh cũng không giấu diếm: “…Sau đó, thầy Giác Quốc và một số người tìm đến nhà ông Minh (bố nạn nhân), đưa cho ông Minh 200 triệu đồng, kêu là “thầy” cho 100 triệu đồng mua đất, 100 triệu đồng cất nhà và kêu gia đình viết giấy bãi nại. Công an địa phương đã xếp hồ sơ vụ kiện…”.
Sự thật rõ ràng như vậy, nhưng nếu vì ông thầy chùa Thích Anh Thông biết điều, cố gắng thực hiện lời sám hối với luật sư Ka và tổ chức phật giáo tận tình giáo dục, quản lí thì mọi việc đã “êm đẹp”. Đằng này chứng nào tật ấy, ông “thích đủ thứ” vẫn đưa phụ nữ vào chùa sống với họ như tình nhân, lại còn chạy chọt để chuẩn bị được phong lên “Hòa thượng”. Dư luận bất bình, ồn ào và đến tai báo chí. Vậy là vụ việc được phơi bày ra ánh sáng.
Pháp luật và đạo lí?
Trước dư luận và công luận, Hội Phật giáo TP Cam Ranh đã “lột áo” thầy tu Thích Thông Anh, giới phật tử của chùa Từ Vân đang hoan hỉ thì bất ngờ nhận được tin: “Thích Thông Anh được giải oan”.
Thông báo số 47/-VT-BTS ngày 7/6/2014 (kèm Thông báo số 21/CSĐT ngày 22/11/2010 của Cơ quan CSĐT Công an TP Cam Ranh) của Hòa thượng Thích Tịnh Nghiêm, Trưởng ban Trị sự Hội Phật giáo TP Cam Ranh cho biết: Căn cứ thông báo của Công an thị xã Cam Ranh, cho rằng: Đơn tố giác của bà Phan Thị Hà về hành vi hiếp dâm của ông Thích Thông Anh là không có thật (nghĩa là bà Hà vu khống). Do đó, Công an thị xã Cam Ranh ra quyết định không khởi tố vụ án hình sự. Thông báo gửi cho một mình ông Nguyễn Nhanh (Thông Anh), từ năm 2010, nhưng sau khi ông Nhanh bị Ban Trị sự Hội Phật giáo TP Cam Ranh, ban hành Thông báo số 24/TV-BTS ngày 3/5/2014, lột áo Thượng tọa, thì ông thầy chùa mới có “lá bùa” này để hóa phép. Thấy Thích Thông Anh trình thông báo của Công an, Hòa thượng Thích Tịnh Nghiêm vội vàng ra thông báo mới hủy thông báo cũ. Được “giải oan”, Thích Thông Anh bắt đầu phản đòn. Mục tiêu đầu tiên của ông là đệ tử Thích Giác Quốc. Đơn kêu cứu của Thích Giác Quốc gửi Chủ tịch UBND tỉnh Khánh Hòa cho biết: Thích Thông Anh bảo “vì tôi (Quốc) muốn chiếm chùa nên dựng lên chuyện đó”. “Vu khống tôi (Quốc) trong thời gian học ở nước ngoài có hành vi lừa đảo”. “Dùng áp lực của Giáo hội và giới phật tử đuổi tôi (Quốc) ra khỏi chùa”… Theo ông Giác Quốc, đơn của ông Thông Anh gửi Công an, chính quyền địa phương và cả Hội Phật giáo tỉnh. Các cơ quan này đã làm việc với hai bên và xác nhận tố cáo của ông Thông Anh là không đúng sự thật. Hậu thuẫn cho Thích Thông Anh là ông Thích Chúc Minh (chùa Tư Tôn, TP Nha Trang), từng “nổi tiếng” về hành vi tàn phá danh thắng Quốc gia Hòn Đỏ; coi thường chính quyền từ phường đến tỉnh và cả giới Phật giáo. Ông Chúc Minh viết bài, đăng ảnh lên mạng “minh oan” cho Thông Anh và kiến nghị “Ban Trị sự Phật giáo tỉnh Khánh Hòa nên có văn bản thông báo đến các tự viện, tăng ni, phật tử và các thông tin đại chúng minh oan cho Thượng tọa Thích Thông Anh để ngôi chùa Từ Vân trở lại những sinh hoạt thường ngày”.
“Nhà sư” Nguyễn Nhanh (Thích Thông Anh) từ đầu đến chân không còn tư cách là một Thượng tọa trụ trì ngôi chùa mà giới phật tử đã đóng góp biết bao mồ hôi, công sức, tiền của mới xây dựng được. Vậy mà giờ đây ông ta đang lợi dụng đủ điều, đang làm náo loạn cả ngôi chùa cũng như giới phật tử gần xa. Hành vi của ông Nhanh cả giới phật giáo và pháp luật đều không thể chấp nhận. Việc Hội Phật giáo TP Cam Ranh vừa ban hành thông báo xử lí rồi lại rút thông báo phải chăng đã bị “cái gì đó” mua chuộc và cả việc làm ra thông báo của Cơ quan CSĐT cũng thế! nhưng giờ đây nếu pháp luật bỏ qua cũng là điều không thể chấp nhận. Được biết: Chủ tịch UBND tỉnh Khánh Hòa đã chuyển đơn của ông Thích Giác Quốc đến Công an tỉnh Khánh Hòa yêu cầu xem xét, làm rõ và xử lí nghiêm minh, bởi Thích Thông Anh ngoài thầy tu còn là công dân của nước Việt Nam…
Đúng là một chuyện khó hiểu. Thứ nhất, giả sử vì một lí do tế nhị của giới tu hành và sự sám hối của ông thầy tu Thích Thông Anh mà Cơ quan CSĐT Công an TP Cam Ranh gác hồ sơ thì có thể chấp nhận được; nhưng vì sao khi gia đình nạn nhân chỉ rút đơn, mà Công an lại cho rằng tố cáo của bà Phan Thị Hà mẹ nạn nhân là không có thật, để ra quyết định không khởi tố vụ án hình sự? Theo quy định, hành vi hiếp dâm trẻ em nhất thiết phải được xử lí bằng pháp luật, không cần có hay không có đơn tố cáo. Thứ hai, ông Nguyễn Nhanh là người bị tố cáo; vậy tại sao Thông báo số 21/CSĐT ngày 22/11/2010 của Cơ quan CSĐT Công an TP Cam Ranh lại gửi cho ông Nguyễn Nhanh và chỉ một mình ông Nhanh (Thích Thông Anh) mà thôi? Điều này có trái quy định của pháp luật hay không? Việc bồi thường 200 triệu đồng để được rút đơn bãi nại chỉ là tình tiết giảm nhẹ, chứ không phải để không khởi tố vụ án hình sự(!?).
Thượng tọa Thích Thông Anh không chỉ đồi bại trong chuyện tình ái mà còn nhập nhèm, vụ lợi trong sử dụng tài chính, tài sản của chùa, của người khác. Thử hỏi ông làm gì để có 200 triệu đồng mà cho gia đình cháu Huỳnh Thị Kim Kh để mua đất, làm nhà? Tiền của ông hay của phật tử cúng dường? Chưa hết, ông còn lợi dụng là thầy chùa được phật tử quý trọng hòng chiếm đoạt toàn bộ thửa đất 6.190m2 tại xã Thành Hải, TP Phan Rang – Tháp Chàm, tỉnh Ninh Thuận do bà Phạm Thị Thệ, Việt kiều ở Mỹ, 5 lần gửi tiền với tổng số 70.000 USD về Việt Nam nhờ ông mua đất. Bà Thệ cam kết: Sau này về Việt Nam sinh sống, bà sẽ cúng cho chùa một nửa lô đất đó. Thế nhưng khi bà về, ông Nhanh với lí do: “Trước đây có mượn của cô Hai (bà Thệ) một số tiền để đổ đất, nay cô về Việt Nam không có đất để ở, nên cho cô 20m chiều ngang, 60m chiều dài (1.200m2). Bà Thệ không chấp nhận, khởi kiện ra Tòa án Ninh Thuận. Tòa đã xử cho bà Thệ thắng kiện. Ông Nhanh buộc phải trả cho bà nửa diện tích như bà đã cam kết.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét