THƯƠNG TIẾC NGÔ CHÍ SĨ...
Chân dung cố Tổng thống Ngô Đình Diệm
Dân vẫn gọi ông là chí sĩ,
Một danh xưng khiêm tốn, sáng trong.
Đó chính là đức độ phía bên trong,
Của một người dẫn dắt dân tộc.
Dù vận nước điêu linh không tưởng,
Trở thành thứ bàn cờ của những siêu cường.
Ông vẫn hy vọng đưa đất nước qua giai đoạn nhiễu nhương,
Nhưng không thoát nỗi những bàn tay hèn mạt.
Nền ĐỆ NHẤT CỘNG HÒA rất non trẻ,
Trước sóng gió trùng trùng của Việt Cộng cuồng si.
Phía bên trong đầy những kẻ vô tri,
Muốn tiếm quyền bằng âm mưu xảo quyệt.
Phía bên ngoài giặc Bắc vâng lời Đảng Cộng,
Thâu tóm miền Nam để bành trướng bá quyền.
Một mình ông giữa thời thế đảo điên,
Vẫn không sờn lòng sắt son yêu nước.
Bây giờ nhìn đôi giày vẹt gót,
Ông mỏi mệt ngủ vùi trên chiếc sạp tre.
Không cầm được nước mắt tiếc thương,
Cho số phận ông và nỗi đau dân tộc.
Nếu dân nằm vùng đừng u mê, lầm lạc,
Sập bẫy âm mưu của bọn cộng sản tà ma.
Đang tâm hủy diệt nền dân chủ cộng hòa,
Thì Tổ quốc đã hóa thành Rồng thiêng dũng mãnh.
Thương tiếc ông và đau thương cho dân Việt,
Bị rơi vào tay lũ ác Đảng nhược hèn.
Chỉ mấy chục năm thôi Việt Nam đã chìm dưới đất đen,
Và đã cận kề bên nguy cơ mất nước.
(Tôn Nữ Mậu Thân)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét