Thứ Tư, 17 tháng 8, 2022

Thích Chúc Minh (Thích Vét Máng)

Tôi với các bạn đôi lúc nên vắt tay lên trán mà suy ngẫm để nhìn lại bản thân mình. Có phải chúng ta đang mắc một tật vô cùng xấu là nóng nảy, bộp chộp, nông cạn trong lời nói lẫn suy nghĩ, nhiều lúc gây ra hậu quả tệ hại khôn lường. Ví dụ như chuyện Bộ Giáo dục - Đào tạo dự định đưa tiếng Hoa vô trường học (cách đây 3 năm), chúng ta chưa tìm hiểu kỹ đã vội lên án chửi rủa họ.



Nếu hồi đó bộ Giáo dục - Đào tạo biến ý tưởng ấy thành sự thật, thì đây là một quyết định cực kỳ sáng suốt mang tính nhân văn. Nó mang lại rất nhiều lợi ích thiết thực cho tất cả tầng lớp dân Việt ta.

- Đầu tiên, những người trẻ tuổi như chúng ta được hưởng lợi không ít trong việc biết tiếng Hoa, vì hàng ngày gặp nhau ta có thể chào ngắn gọn "Nị hảo ma?" thay cho câu "Phẻ hông ku?" quá đỗi tầm thường. Các đôi trai gái khi tỏ tình sẽ thủ thỉ "Ngộ ái nị" thay cho câu "Anh yêu iem", hay "I love you" của bọn Tây lông sáo rỗng sống sượng. Và khi chàng trai cô gái kia muốn từ chối lời tỏ tình, họ không cần phải nói "Tao đéo yêu mày !" hay: "Rất tiếc, dù đã phá thai với nhau ba lần nhưng anh chỉ xem iem là bạn tốt". Mà họ sẽ nói rằng: "Ngộ ái nị mà nị hổng ái ngộ thì ngộ ái ngại, nị bỏ nị chại, ngộ ôm đại nị chưởi ngộ mất dại". Nghe nó vô cùng thanh cao sang trọng và quý phái biết nhường nào.

Khi gia đình bạn chở nhau ra Quận 5 ăn uống, ông chủ quán người Tàu hỏi "Mấy nị sực phàn lỏng lỏng?" (Tụi bây ăn gì?), thì chúng ta có thể dõng dạc đáp rằng: "Hỉu tú - màu xì, ngàu tò to sịu, hảo su cù chăng lủng lẻo !" (Hủ tíu mì xào, bỏ ngò Tàu với tiêu sọ. Ô kìa, củ su hào treo lủng lẳng !). Gặp hôm nào quên đem tiền ta có thể tỉnh queo bảo chủ quán rằng "Xì thẩu à, cố xỉ, cố xỉ !"

- Kế đến, ta thấy tiếng Hoa rất có lợi cho giai cấp nông dân - những người trực tiếp làm ra sản phẩm cho chúng ta nhét vào mồm. Nếu các bác nông dân có chút ít vốn tiếng Hoa, thì họ sẽ không bị tụi thương lái Trung Quốc giở trò lừa gạt chèn ép trong việc thu mua nông sản và các loại động vật quý hiếm như rắn, mèo, ốc bưu, đỉa, móng trâu...Nông dân Việt sẽ tự soạn hợp đồng mua bán bằng tiếng Quảng Đông để ràng buộc tụi Tàu. Gặp thằng nào bố láo họ có thể tự tin chỉ tay vô mặt chúng mắng bằng tiếng Quan Thoại rằng: "Mẳn cúi hài dón, ỏn xía khíu chọ, cho ngộ xâu tí dìn thai dá !". Nghĩa tiếng Việt của câu này là: "Ê thằng Chệt, mần ăn nghiêm túc nha mậy, coi chừng tao đá chết mẹ cả nhà mày nha con !". Chắc chắn bọn thương lái Trung Quốc nghe xong sẽ ớn và nể phục các bác nông dân nhà mình sát đất. Sau đó chúng không bao giờ dám làm ăn lọc lừa mất dạy như trước đây nữa.

- Tiếp theo, tiếng Hoa rất quan trọng cho những người làm công việc liên quan đến chính trị. Không cần nói cao xa chi mất công, gần nhất là chuyện ông Lê Hải Bình phát ngôn viên trong Bộ Ngoại giao. Nếu như ông Bình giỏi tiếng Hoa thì lúc bọn Trung Quốc chuẩn bị kéo dàn khoan vào biển Đông, ông chỉ cần gọi điện thoại cho chính quyền Trung Quốc nói rằng: "Cao xếnh xáng, bồ chàng ếch, bồ chàng nhái, nị lải nhải ngộ tả nị dập dái !". Câu này tạm dịch ra tiếng Việt là: "Bớ các đại hiệp, hãy dừng tay lại, có gì từ từ nói !"

Nhưng tiếc thay, vì không biết tếng Hoa nên ông Bình phải nói bằng tiếng Anh: "Các bạn Trung Quốc thân mến, hãy khoan khoan dầu". Gặp bọn quan chức Trung Cẩu dốt tiếng Anh chả thua gì đám lãnh đạo Việt Nam nên phải nhờ Google dịch kiểu ba trợn ba trạo, thành ra chúng hiểu lầm tưởng đâu phía Việt Nam bảo cứ khoan dầu thoải con gà mái đê. Và kết quả hiện nay tệ hại như thế nào các bạn đã thấy rồi đó.

- Tiếng Hoa cũng góp phần liên quan đến tánh mạng của những cô gái Việt Nam bị gả bán sang Trung Quốc. Có cô xui tận mạng khi qua bển bị ép làm vợ cho cả đại gia đình. Thử hỏi một đêm cổ phải banh càng ra hầu hạ sinh lý từ thằng cháu, đến thằng con, qua thằng cha, rồi đến thằng ông nội, thằng ông cố...Thì lồn làm bằng bê tông cốt thép còn phải banh chành huống chi lồn cổ bằng xương bằng thịt.

Nếu cô gái ấy được học Hoa ngữ lúc còn bên Việt Nam, khi gặp trường hợp khốn nạn trên cô chỉ cần nói với năm thằng Chệt chuẩn bị đụ hội đồng rằng: "Tỉu na má, dách dạ lục giao sanh ngũ quỷ nha mấy thằng đĩ !". Câu này dịch sang tiếng Việt ngụ ý nôm na là: "Mấy thằng già chó, một đêm tao bị chịch sáu phát là đẻ ra năm đứa, tụi bây nhắm nuôi nổi thì cứ chịch !" Bảo đảm nghe cổ nói xong thằng nào thằng nấy lạnh háng, con cu xụi lơ hết dám quết luôn. Đơn giản là vì tụi nó bên đó làm ruộng nghèo thấy mẹ lấy tiền đâu để nuôi một bầy con đông như thế.

Chưa kể mấy chuyện lặt vặt khi dân Việt mình rành tiếng Hoa, mọi người có thể sang Trung Quốc chơi như đi chợ, đến các danh lam thắng cảnh tuyệt mỹ cả đời chưa đặt chân đến như Tử Cấm Thành, Thiên An Môn, Lương Sơn Bạc...Anh nào muốn trả thù dân tộc thì có thể đứng trên Vạn Lý Trường Thành móc cu đái xuống để sỉ nhục tụi Trung Quốc vì tội chiếm đảo chiếm đất của mình. Và chúng ta sẽ được viếng những nơi ngày xưa Dương Quý Phi đến tắm truồng, nơi Tây Môn Khánh hành lạc với Kim Liên...Ta sẽ có cơ hội gặp những nhân vật nổi tiếng lịch sử Trung Hoa như Tào Mạnh Đức, Triệu Tử Long, Lý Mạc Sầu, Tôn Ngộ Không, Tập Cận Bình...

Thưa các bạn, trên đây chỉ là vài lợi ích nho nhỏ của việc biết tiếng Hoa. Giờ đây, trong mỗi sớm mai thức dậy, các bạn hãy nhìn quanh mình, có phải những thứ xung quanh ta tất cả đang bị Tàu hoá đến 99% đó sao? Nên khi đọc xong tác phẩm bất hủ này, các bạn không cần cồm-men chi cao sang mà chỉ cần nói "hảo hảo" là tôi biết bạn sẽ quan tâm đến việc học tiếng Trung Quốc trong nay mai khi vẫn còn chưa muộn.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Trọng Thủy ơi, thiếp trao cho chàng chiếc nỏ thần nè!

https://web.archive.org/web/20230803071646/https://www.facebook.com/bert.bert.3323457/posts/855702908290305